Bước vào trung tâm thành phố Hồ Chí Minh trong những buổi tổng hợp luyện diễu binh, bạn có thể chứng kiến những câu chuyện giản đơn nhưng đong đầy tình yêu đất nước Việt Nam.
1.
Một bà mẹ bế con nhỏ trên tay, tay còn lại chỉ vào từng khối đội hình, kiên nhẫn giới thiệu:
“Đây là khối nữ quân nhạc, kia là khối chiến sĩ giải phóng. Mấy cô đội mũ xanh lam thuộc khối nữ chiến sĩ gìn giữ hòa bình Liên hợp quốc…”
Chị còn giải thích tỉ mỉ vì sao nữ dân quân miền Nam quàng khăn rằn, còn nữ dân quân miền Bắc trùm khăn lên đầu.
– Chị là bộ đội à?
– Không, chị chỉ là nhân viên văn phòng thôi em.
2.
Một cô gái nhỏ nhờ người có chiều cao vượt trội cầm điện thoại của mình, quay hộ vài khoảnh khắc đẹp:
– Chị không sợ mất điện thoại à?
Cô cười:
– Không. Mình là người Việt Nam mà, ai lại làm thế.

3.
Trong dòng người đông đúc, chen chúc, những lá cờ Việt Nam nhỏ rơi khỏi tay, rớt xuống đất. Ngay lập tức, một số bạn trẻ chạy tới, nhặt từng lá cờ lên, cẩn thận nâng niu. Bởi dù chỉ vô tình giẫm phải, thì đối với họ, đó vẫn là tội lớn.
4.
Mưa nặng hạt, nhưng các lực lượng vẫn kiên trì tập luyện. Và lẫn trong dòng mưa ấy, hàng ngàn người dân cũng dầm mưa, đứng xem, động viên. Như trong lòng nghe tiếng nói: Những gian nan sẽ đo lòng người!
5.
Khi thấy những người bạn, người đồng nghiệp của mình đứng trong hàng ngũ diễu binh, mình ước sau này cũng có chung niềm vinh dự và tự hào như họ. Từ đó, mình sẽ cố gắng nhiều hơn!
6.
Một chàng lính trẻ xúc động thốt lên:
– Em yêu mọi người, yêu đất nước Việt Nam quá anh ạ!
Và từ những người đứng gần, vang lên câu trả lời mộc mạc mà chân thành:
– Mọi người cũng yêu các em.

7.
Những người trẻ quây quần, cùng nhau cất cao tiếng hát những bài ca cách mạng. Người ta vẫn bảo thế hệ trẻ ngày nay xa rời lịch sử, xa rời nhạc cách mạng. Thế nhưng, họ thuộc làu làu từng câu, từng chữ, từ Nối vòng tay lớn, Như có Bác trong ngày đại thắng cho tới Đường chúng ta đi, Nổi lửa lên em – những ca khúc tưởng chừng đã lùi vào dĩ vãng.
8.
Ngay trước giờ diễu binh, một ban nhạc nhỏ trong nhà hàng cất lên những giai điệu hào hùng: từ những bản nhạc cách mạng đến những ca khúc trẻ trung, sôi nổi như Đường đến đỉnh vinh quang, Sẽ chiến thắng… Và rồi, mọi người quanh tuyến đường cùng hát vang. Không ai bảo ai, chỉ đơn giản là đồng điệu con tim.
9.
Ngày thường, chỉ cần đứng 8 tiếng trong phòng máy lạnh để làm việc, nhiều người đã than mệt. Ấy vậy mà khi có buổi hợp luyện diễu binh, nguyên nhóm bạn trẻ kéo nhau ra đứng giữa trời, chen chúc nơi đông đúc, chờ đợi hàng giờ mà chẳng một lời than phiền.

10.
Trong khoảnh khắc chia tay sau buổi tổng hợp luyện, các bạn trẻ khoác áo đoàn thanh niên vội vàng phát nước cho các chiến sĩ:
– Cầm chai nước uống đi anh!
– Lên xe uống cho mát nhé!
Cử chỉ vội vàng, chân thành. Trước khi buổi hợp luyện diễn ra, họ còn rụt rè lắm.
11.
Sợi dây vô hình đã kết nối những con người xa lạ. Một bạn trẻ mặc áo cờ đỏ sao vàng cúi xuống, chỉnh lại sên xe đạp cho một ông cụ. Một bạn khác vỗ vai nhắc mọi người cẩn thận bỏ ví vào túi trước, tránh bị móc túi. Những cử chỉ nhỏ, nhưng chan chứa tình người.
12.
Già trẻ, lớn bé, tất cả đều cuồng nhiệt reo hò khi những đoàn quân đi qua. Những chú bộ đội, chiến sĩ công an, dân quân… trở thành thần tượng trong mắt người dân. Một cảnh tượng đẹp đến xúc động – chỉ có thể cảm nhận trọn vẹn nếu bạn chứng kiến tận mắt.
13.
Lực lượng an ninh dùng loa để nhắc nhở, nhưng lời nói luôn nhẹ nhàng, ấm áp:
– Đồng bào ơi, bà con ơi, xin nhường đường…
Giữa dòng người đông đúc, tiếng gọi ấy khiến lòng người thêm ấm lại.
14.
Đi rồi mới thấy: HÒA BÌNH ĐẸP LẮM!
Việt Nam là đất nước của hòa bình, và đẹp vô cùng.
Trên đây là những câu chuyện mà tôi đã chứng kiến. Còn bạn, bạn có câu chuyện nào muốn chia sẻ? Hãy kể lại ở phần bình luận nhé!
BÀI VIẾT KHÁC ⭢
14 câu chuyện “yêu Việt Nam” ở buổi tổng hợp luyện diễu binh
Người già, người trẻ sẵn sàng “Rock xuyên màn đêm”
Năm 2025 rồi, ai còn viết blog nữa?
“Sống chậm” ở Metro Manila
5 thông điệp ý nghĩa từ bộ phim “Bác sĩ khẩn cấp”
Có một Italia giữa lòng Metro Manila